Tăng trưởng thương mại điện tử tại Việt Nam vẫn duy trì ổn định, ước tính quy mô B2C đạt 16,4 tỷ USD năm nay - Cho dù chịu tác động của dịch bệnh Covid 19 và khủng hoảng kinh tế toàn cầu nhưng hoạt động thương mại điện tử tại Việt Nam vẫn duy trì tốc độ tăng trưởng ổn định.
1. Hiếm muộn ở nữ giới do lạc nội mạc tử cung. Hiếm muộn là tình trạng không ai mong muốn xảy ra, nhưng bệnh lại không loại trừ với bất kỳ ai. Một trong những nguyên nhân gây nên tình trạng hiếm muộn ở nữ giới chính là lạc nội mạc tử cung. Lạc nội mạc tử cung
Khi nam giới gặp phải tình trạng xuất tinh ít có thể sẽ xuất hiện những triệu chứng sau đây: Lượng tinh dịch xuất ra ít hơn so với bình thường. Tinh dịch bị loãng hoặc có những cục vón li ti. Tinh dịch có màu bất thường và có mùi hôi. Nam giới có thể có cảm giác đau
Fear - Hóa giải sợ hãi bằng tình thương. 16/03/2022. [ThaiHaBooks]Khi không có lo sợ, ta sẽ có khả năng nhận rõ những mối liên hệ giữa ta với mọi người xung quanh. Khi không có lo sợ, ta sẽ có nhiều cơ hội để hiểu và thương. Không lo sợ, chúng ta thực sự tự do!
Làng Teng, xã Ba Thành, huyện Ba Tơ là nơi duy nhất của người H're ở Quảng Ngãi còn giữ được nghề truyền thống độc đáo này. So với các dân tộc thiểu số khác ở Quảng Ngãi thì đời sống văn hóa tinh thần của người Hre rất phong phú và đa dạng.
Chuyện kể rằng xưa ở một vùng đất xa xôi tuyệt đẹp thuộc Australia có một đôi tình nhân yêu nhau say đắm. Nàng là một bá tước tiểu thư xinh đẹp với gia đình quyền lực và bề thế. Còn chàng, chàng chỉ là một người đánh cá bình thường bên bờ biền với thân hình vạm vỡ. Họ đã có những khoảng thời gian dài bên nhau thật hạnh phúc.
Lạc Cẩm Tang tính tình hoạt bát, đơn thuần khả ái, là người vô cùng hiếm có thể duy trì được tính tình thật sự của mình trong ngự yêu cốc này. Nàng không giống với Tuyết Tam Nguyệt, Kỷ Vân Hòa đem bí mật của bản thân chia sẻ với Tuyết Tam Nguyệt, hai người là
bPjhSR.
Cùng đọc truyện Tình Muộn của tác giả Thương Cẩm Duy tại Trùm Truyện. Mong bạn có một trải nghiệm tốt tại website.“Cô dám đoạt bạn trai tôi, thì tôi sẽ làm mẹ kế của cô!” Tưởng như một câu nói đùa hay một câu giận dỗi giữa những côgái đang cãi nhau, nhưng thế nhưng đó lại sẽ thành sự thật Các bạn sẽ cảm thấy, ôi chà chà, đại thúc đã có con gái lớn thếnày mà còn ve vãn người ta, còn cô kia lại cam nguyện làm tiểu tam, sẽ thấy phản cảm đúng không? Ấy đừng đừng, lướt sơ bên ngòai như thế sẽ làm bạn bỏ đi một quyển truyện hay và anh đại thúc cực kì thâm tình đó. Cảm giác của mình lúc ban đầu cũng y như bạn, nhưng vẫn thắcmắc và tiếp tục lướt bởi anh đại thúc này quá mặt dày, và dần dần tôi bị cuốn lo bao đồng quá rồi, nếu chú rảnh thì chú về dạy con gái chú. Già đầu rồi còn đi cướp giật đồ của người khác'” “Cám ơn chú đã lo cho tôi, chỉ một tên tiện nam đó làm sao đánh ngã tôi được, cô ta chẳng qua có người cha giàu có mà thôi, cha tôi không giàu thì tôi sẽ tìm cha nuôi. Đến lúc đó cô ta xài Chanel, tôi sẽ mặc LV, cô ta lái Mercedes, tôi sẽ lái Volvo. Đối phó với loại tiểu tam như thế chẳng có gì hay bằng mình phải sống tốt hơn cô ta vui vẻ hơn cô ta.” Tùng San càng nói càng muốn cười, quá có lý tưởng, có khát vọng ! Đặc biệt chuyên tâm, quả thực cảm động. Thất tình chính là có thể cho một cô bé nháy mắt trưởng thành một cô gái. cô cảm thấy mình hình như là tẩu hỏa nhập ma Đông Phương Bất Bại, còn kém tiên phúc vĩnh hưởng thọ cùng trời đất . Nam chính lặng lẽ đáp “Kiếm đâu cho xa, có người cha nuôi giàu có trước mặt emr ồi đây.” Càng nói, Cố Thừa Tây càng dựa càng gần. "Con gái chú vừa cướp bạn trai tôi, xoay lưng lại thì chú đã bảo tôi làm má 2 của cô ta, chú rảnh quá hay chú thấy đám nhà báo thiếu tin giật gân nên tạo cơ hội vậy' 'Em bảo em kiếm đàn ông giàu bao nuôi em để trả thù con bé,đơn giản thôi, chọn anh cho bớt việc. Bên đây anh cúp tiền ăn sáng của nó, bên kia anh mua LV hay Prada cho em xài' 'Chú à, chú cho con hỏi một câu, cô ấy là con gái ruột của chú à? Sao con thấy chú thù cô ấy hơn cả con vậy?!’
Tống Đào vừa tới cửa nhà họ Tùng, thì bị sự tiếp đãi nồng nhiệt của Tùng Chí Quân làm hoảng hốt. Tùng San đứng bên cạnh, nhìn vẻ mặt kích động vui vẻ tươi cười của họ, trong lòng có một cảm xúc không thể nói thành lời. "Lại đây, mau vào nhà ngồi." Phương Tiểu Tiệp kéo Tống Đào vào phòng khách. "Uống nước đi, đây là trà bác mới pha, Thiết Quan Âm, không biết cháu có thích hay không?" Tùng Chí Quân bưng một bộ trà lên. Tùng San nhìn thoáng qua, đó không phải là bộ trà họ thường dùng, mà là một bộ khác, đây là bộ trà Tử Sa mà Tùng Chí Quân vẫn luôn cất trong ngăn tủ như bảo vật. Năm đó khi Tùng Chí Quân đi công tác đã mua về, dùng hơn một ngàn tệ mới có thể mua được, nên ông ấy vẫn luôn tiếc khi dùng nó. Tống Đào cười có chút xấu hổ, "Bác trai bác gái, hai người đừng khách sáo với cháu như vậy, cháu không thể chịu nổi đâu ạ." Phương Tiểu Tiệp vội vàng cười nói "Cháu giúp nhà chúng tôi một chuyện lớn như vậy, dù chúng tôi có phải dập đầu tạ lễ cũng không đủ!" Lão Tùng cảm thấy vợ mình nói có chút quá, ông đành ho khan hai tiếng, cười nói "Bà nhà bác không hiểu chuyện, mong cháu thứ lỗi." Tống Đào nhìn Tùng San, hắn thật sự diễn không nổi. Tùng San đành phải cười nói "Ba mẹ, hai người mau thu lại sự khách khí của mình đi, tiền bối và con rất thân, hai người làm như vậy không phải càng khiến anh ấy ngượng ngùng hơn sao?" Phương Tiểu Tiệp trừng mắt nhìn Tùng San, "Con bé đáng chết này, sao lại không hiểu chuyện như vậy! Tống Đào đã giúp chúng ta một chuyện lớn như vậy, không biểu đạt lòng biết ơn vô hạn thì làm sao được?" Tống Đào yên lặng chảy mồ hôi, sau đó hít một hơi, cười vang nói "Bác trai bác gái, hai người không cần phải khách sáo với cháu như vậy đâu ạ. Cháu và San San rất thân cho nên dù cho San San không nhờ cháu giúp đỡ, cháu cũng không thể trơ mắt nhìn hai bác rơi vào hoàn cảnh khó khăn. Hôm nay cháu có thể tới nhà mọi người nếm thử tài nghệ của bác trai đã là vinh hạnh với cháu lắm rồi, San San vẫn luôn nói với cháu tài nghệ của bác trai có thể mở được quán ăn cơ đấy." Tùng Chí Quân và Phương Tiểu Tiệp không hẹn mà gặp liếc nhìn nhau, trong mắt họ cùng chan chứa ý cười. "Tốt lắm, vậy cháu ngồi chờ một lát, thức ăn bác đã chuẩn bị xong, đang chờ cháu tới để nhắc khỏi bếp!" Tùng Chí Quân nói xong liền đứng lên, lấy tạp dề mặc vào, sau đó đi vào bếp. Phương Tiểu Tiệp lại rót cho Tống Đào một chén trà, bà cười hỏi "Tiểu Tống, cháu là người ở thành phố A à? Ba mẹ cháu làm gì?" Tống Đào cười cười "Nhà cháu ở thành phố B, gia đình cháu làm kinh doanh." Tùng San đứng một bên nghe thấy vậy liền cảm thấy may mắn hôm trước cô và Tống Đào đã nghĩ ra cách ứng biến thật tốt. Mắt Phương Tiểu Tiệp sáng lên, "Kinh doanh sao, kinh doanh cái gì?" Tùng San vội vàng ngắt lời "Mẹ, mẹ đang điều tra hộ khẩu à? Hỏi nhiều như vậy làm gì?"
Tùng San đang cẩn thận ôm một hộp lớn tinh xảo trong tay, lúc đi vào thang máy muốn đưa một tay ra ấn nút tầng 7, nhưng khi cánh tay vừa đưa ra một chút, cái hộp kia liền hơi nghiêng trượt về một bên, may mà người đứng bên cạnh giúp cô kịp thời. "Tầng mấy?" Người kia hỏi. "Tầng 7, cảm ơn." Tùng San trả lời. Chiếc hộp trước ngực quá lớn che khuất phần lớn tầm nhìn, cô chỉ cố nhìn thấy, đó là một người đàn ông phong thái phi phàm. Lại liếc thêm cái nữa, nhìn cũng có vẻ rất đẹp trai. Trong thang máy bốn phía đều là gương bóng loáng, ngọn đèn trên đỉnh đầu hắt vào, phản xạ khắp bốn phương tám hướng, ánh sáng chói mắt khiến Tùng San có chút chóng mặt. Di động trong túi xách vang lên nhưng cô lại không còn tay để nhận. Vẫn tiếp tục vang lên. cô cảm thấy vô cùng khó xử. Cũng may người đàn ông bên cạnh ngược lại rất bình tĩnh, vẫn đứng bên trái cô, tao nhã trầm mặc. Tùng San vừa khó xử vừa có một chút hối hận, tiếc nuối, thật ra cô nên giảm bớt sĩ diện chủ động gọi điện thoại cho Chu Trường An giải hòa, sau đó sẽ có ngay một người khỏe mạnh để nhờ vả, đâu phải một mình mang bánh gato từ tiệm bánh xa như vậy tới đây. Còn mất hơn một trăm tệ tiền xe, mấu chốt là cánh tay cô đã nhức mỏi lắm rồi. Tất cả đều vì đêm qua hai người bọn họ cãi nhau một trận. Nguyên nhân thực ra rất vớ vẩn. Tùng San nói chuyện với Chu Trường An ước gì mình cũng có thể giống Cố Lâm Lâm tổ chức một buổi tiệc sinh nhật thật lớn, Chu Trường An nghe cô nói xong, đột nhiên lại lên cơn quái đản nói "Em sao có thể so sánh mình với Lâm Lâm được, em cho rằng em là ai thế?" Tùng San lập tức nổi giận, chỉ vào mũi hắn hỏi, "Anh nói thế là có ý gì? Rốt cuộc anh là bạn trai em hay bạn trai cô ta?" Chu Trường An không lạnh không nóng không nói gì, kết quả Tùng San tức giận quay người về thẳng ký túc xá. Cả ngày hôm nay cũng không thèm gọi điện thoại cho hắn, thà rằng một mình đi xa như thế để lấy bánh gato. Theo lý thuyết, với tính tình của Chu Trường An, sáng nay sẽ gọi điện thoại đến cầu xin tha thứ. Nhưng rõ ràng cả ngày hôm nay cũng không có động tĩnh gì. So sánh về độ bướng bỉnh, Tùng San có lúc nào chịu thua. Cho nên tất nhiên cô cũng sẽ không chủ động gọi cho hắn, dù sao lát nữa cũng sẽ gặp, xem phản ứng của hắn thế nào rồi mới quyết định có cần chiến tranh lạnh nữa hay không. Cửa thang máy mở ra, người đàn ông kia rất có lễ độ, trước khi đi ra ngoài còn giúp cô ấn nút giữ cửa thang máy, cô cười nói cảm ơn, ôm bánh gato đi tới, lại phát hiện, hóa ra người này cùng đường với cô. Hai người một trước một sau, cự ly không xa cũng không gần. Trong hành lang dát vàng lộng lẫy, thảm trải sàn hoa văn màu đỏ sậm rất dày, đôi giày cao gót Tùng San mới mua giẫm lên đó không phát ra một chút âm thanh nào. Tiệc sinh nhật của Cố Lâm Lâm được tổ chức trên tầng cao nhất. Hôm trước Lý Yến vụng trộm nói cho cô biết, tiệc sinh nhật lần này tiền thuê trọn phòng thôi đã hơn 1 vạn tệ. Cho nên Tùng San mới có thể vì đẳng cấp của bữa tiệc, cắn răng quyết tâm đến cửa hàng bánh của Đức đặt làm một cái bánh gato . Với tư cách là bạn cùng phòng, như vậy cũng đã rất có lòng rồi.
Tình muộn Tác giả Thương Cẩm Duy Tình trạng đã xuất bản Link ebook Đây Tình muộn của Thương Cẩm Duy kể một câu truyện tình yêu khá cấm kị – nam chính hơn nữ chính 23 tuổi. Đây là truyện đầu tiên Amber đọc mà có cặp chính chênh lệch về nhiều mặt như thế này trừ mấy truyện huyền huyễn không tính nha. Tùng San là sinh viên năm ba, hoạt bát và xinh đẹp. Cô có mối tình trong mơ với đàn anh học khóa trên – Chu Trường An. Thế nhưng vào một ngày đẹp trời, cô bạn cùng phòng ký túc Cố Lâm Lâm đã nẫng tay trên anh người yêu của Tùng San. Cực chẳng đã, Tùng San coi như là bị chó cắn. Nhưng cha của Cố Lâm Lâm lại không cho là vậy. Cố Trì Tây là một doanh nhân thành đạt. Ở tuổi 43, Cố Trì Tây có mọi thứ, trừ một gia đình thực sự. Cuộc hôn nhân của anh chỉ trên danh nghĩa và đứa con gái cũng không phải ruột thịt. Và người đàn ông quen ở trên cao ấy lại nhìn trúng cô bé con Tùng San. Làm sao Tùng San có thể thoát khỏi nanh vuốt của ông chú lão luyện tình trường ấy cho được. Vốn cả hai người đều không quá nghiêm túc cho mối quan hệ đó ngay từ đầu. Nhưng giống như bị bỏ bùa, cả Tùng San và Cố Trì Tây đều không thể dứt khỏi mối quan hệ đó. Tùng San từ ngày quen Cố Trì Tây thì đều giữ trong lòng một niềm mâu thuẫn. Nếu cô chấp nhận anh thì cô sẽ có tất cả, tiền tài, quyền thế, và một người đàn ông thành thục, ổn trọng. Nhưng điều đó có nghĩa là người ta sẽ chỉ chỏ vào cô và bố mẹ, sẽ đánh đồng cô với hạng gái bán thân nuôi miệng. Mà Tùng San thì không chịu nổi ánh mắt người đời, không chịu nổi sự bất bình đẳng về địa vị giữa hai người. Cố Trì Tây lại không hổ là ông chủ lớn. Anh dùng tình và tiền dần dần tham gia vào cuộc sống của Tùng San, khiến cô phụ thuộc và không thể rời xa anh. Anh cho cô sự đảm bảo mà bất kỳ người phụ nữ nào cũng mong muốn “Chỉ cần em chọn đi con đường hướng về anh, thì anh sẽ bước tất cả những bước còn lại để đến bên em.” Kể cả bố mẹ cổ hủ của Tùng San cũng không qua được cửa ải dụ dỗ của ông anh này. Xét cho cùng thì Cố Trì Tây là người chịu nhiều đau khổ và thiệt thòi. Anh cũng không phải người xấu, sát phạt tuyệt tình. Thế nên tác giả đã để cho hai người đến với nhau và có cái kết viên mãn. Đó là hạnh phúc Cố Trì Tây phải trả giá rất nhiều mới có thể có được khi tuổi đời cũng không còn trẻ trung. Tùng San đôi khi khá cố chấp nhưng trong phạm vi có thể hiểu được. Nếu một cô gái trẻ gặp phải một người lão luyện và quyền thế nghiêng trời như Cố Trì Tây mà không bị dọa sợ cho chạy mất dép đã là tốt lắm rồi làm gì còn dám chuyện yêu đương nữa. May mà cô có một gia đình rất yêu thương cô và những người bạn tốt.
tình muộn thương cẩm duy