"Trên tất cả đỉnh cao là im lặng", chim đại bàng làm tổ / Gió không ngừng thổi, lạnh buốt mặt người - mặt đá xanh rêu // Vẳng một giọng nói từ thinh không vọng lại / Những chấm mặt trời ký ức lặn sâu vào tâm hồn xao động
Hắn nhìn vào đôi tay của mình. Khi hắn thọc sâu vào người đối phương, chúng thấm đẫm sự tức giận của hắn. Hắn vẫn có thể cảm nhận được. Cơn thịnh nộ ấy có vẻ đã biến người này thành daemon. Đầu óc hắn bắt đầu vẽ ra các viễn cảnh.
Ngày 8 tháng 2 năm 1994, tuần báo tin tức thế giới (Weekly World News) đã lần lượt đăng tải các bức ảnh này, đồng thời cũng báo cáo về phát hiện của tiến sĩ Marcia Masson. Bức ảnh chụp được Thiên quốc của NASA gây chấn động Bìa tờ báo Weekly World News được phát hành
Để dễ hiểu thì mình làm cái so sánh vầy: A) Cấp visa. - Hộ chiếu mẫu cũ còn hạn, chưa có visa => Đức và TBN đều cấp visa bình thường. - Hộ chiếu mẫu mới => Đức và TBN đều tạm dừng cấp visa. B) Nhập cảnh. - Hộ chiếu mẫu cũ còn hạn, visa EU còn hạn => Đức và TBN
Cùng với tôi, sự chấp nhận của mọi người chính là câu trả lời thực sự cho ý nghĩa của hành động thay đổi thái độ này của tôi, so với việc ngày hôm sau tôi trở lại và đem chiếc bánh lặng lẽ bỏ đi, ko nói về sự phí phạm của cải, ngay cả khi sự dư giả cũng ko
Đỉnh cao của tranh luận là im lặng: Cãi tới cùng với những người không cùng đẳng cấp là việc vô bổ, vô ích Để ứng xử với một số kiểu người, im lặng là cách tốt nhất và hiệu quả nhất.
COO của Facebook - Sheryl Sandberg - là một người cực kỳ ủng hộ radical candor (thẳng thắn với nhân viên nhưng vẫn là một lãnh đạo biết thông cảm và sẻ chia). Do đó, góp ý chỉ khác nhau ở chỗ đó là sự quan tâm đến cá nhân từng người hay sự chọc tức.
EXMA. CHƯƠNG 7Im lặng – đỉnh cao của âm thanhMột ngày các chú có bao nhiêu là sinh hoạt, nào ngồi thiền tụng kinh, thiền hành, nghe pháp thoại, chấp tác…., hầu hết các thời khóa đều được ghi trên chiếc bảng con con. Duy chỉ có một sinh hoạt đều đặn thường xuyên ở cuối ngày là im lặng hùng tráng. Lần đầu tiên Tâm An đọc bốn chữ đó cảm thấy kỳ lạ. Sao mà Im Lặng Hùng Tráng được nhỉ? Chú đem thắc mắc của mình ra hỏi Tâm Từ– Anh Tâm Từ nè! Em thấy bốn chữ im lặng hùng tráng nghe kỳ kỳ sao ấy. Im lặng thì đâu có gì mà hùng Từ ngồi im suy tư rồi nói– Ừ nhỉ, anh cũng chẳng để ý đến cách dùng từ, giờ em nói anh mới thấy nó là lạ. Anh thường thấy trong âm nhạc những bài ca hùng tráng thường có những giai điệu hùng dũng mạnh mẽ, chứ nếu im lặng không có ca từ, nốt nhạc gì thì làm sao có bài ca hùng tráng kia chứ. Hay Thầy còn có dụng ý nào khác khi dùng từ này?– Em cũng không biết nữa, chỉ biết rằng tới giờ đó mình không được mở miệng nói điều gì hết. Tâm An Từ ghẹo em– Ngủ rồi lấy đâu mà nói.– Anh ngủ mà anh cũng nói mớ như thường, lúc hát, lúc tụng kinh, lúc lầm bầm cái gì đó, ngủ cũng nói được chứ Từ im re biết mình yếu thế trong điểm này nên không chọc ghẹo Tâm An nữa, nếu không Tâm An sẽ moi hết các tật xấu của chú ra mà nói thì quê lắm. Tâm Từ trở lại đề tài rồi nói– Im lặng thì đâu có gì hay đâu, tự nhiên lúc đó mình như người câm, muốn nói gì thì ra dấu. Hay là thực tập im lặng để làm người câm nhỉ? Mình sẽ thấy nỗi khổ của họ khi không nói được mà thương chứ không chọc ghẹo họ– Nghe cũng có lý nhỉ, nhưng nếu mà thực tập để hiểu mọi người khuyết tật thì mình phải một buổi tập làm người câm, một buổi làm người điếc, người mù, người bị thiếu tay chân. Tại sao chỉ tập cái miệng thôi?– Anh không biết, chắc lúc đầu mới tu Thầy cho như vậy, tu lâu thì phải tập điếc, tập mù cũng nên.– Em thấy cách giải thích đó không ổn chút nào, tự nhiên lại đi làm chuyện đó.– Anh cũng chịu, nhưng mình có trò để chơi rồi.– Trò gì?– Trò tập làm người câm, người điếc. Ví dụ như anh là người câm, em là người điếc khi anh nói chỉ ứ ứ, quơ quơ tay chân, em không nghe, trả lời lạc nhách, lạc nghẽo. Thử xem sao?Tâm Từ đứng dậy đi tới cái bàn cầm cái bình bát lên quơ tay ra bộ ăn, rồi chỉ cái bụng mặt ỉu xìu. Tâm An nói “anh đói bụng muốn ăn mì gói chứ gì?” Tâm Từ nói, chơi như vậy không dzui, đâu cần em đoán trúng. Em đoán đúng nhưng phải nói ngược lại, ví dụ như anh đang diễn tả đói bụng nhưng em phải nói là uống nước hả, hoặc đau đầu à?– Nhưng mà em bị điếc chứ đâu có mù, nên em thấy cách anh diễn tả là hiểu ngay. Chơi như vậy không dzui, chán lắm. Hay mình tập làm người mù và người thiếu một chân thử, anh là người thiếu chân, em là người mù, anh dắt em đi– Ừ, thử là Tâm Từ co cái chân lên nhảy lò cò, Tâm An nắm lấy tay anh, hai mắt nhắm cứng. Tâm Từ nhảy từng bước kéo Tâm An đi theo, hai đứa đi quanh phòng vừa đi vừa cười ngặt nghẽo. Tâm An nhảy theo Tâm Từ chứ không bước. Tâm Từ ngừng lại cười nói– Em có hai chân mà, đâu cần phải nhảy đâu?Cả hai ngừng lại nhìn nhau cười, lúc đó Tâm Chánh ở đâu chạy về phòng, nói– Chơi gì mà dzui thế? Cho anh chơi với.– Tụi em tập làm người khuyết tật -Tâm An trả lời.– Tại sao lại tập làm người khuyết tật? Tâm Chánh ngạc nhiên hỏi.– Để hiểu nỗi khổ của họ – Tâm Từ đáp– Anh đâu thấy các em khổ đâu mà thấy cười giòn tan. Đừng chơi như vậy tội họ.– Nhưng anh Tâm Từ giải thích cho em là thực tập im lặng hùng tráng là tập làm người câm để hiểu nỗi khổ của họ mà. Tâm An Chánh cười ngất nói– Tâm Từ ơi Tâm Từ im lặng chứ đâu phải là làm người câm.– Chứ anh tập im lặng như thế nào? Tâm Từ hỏi lại.– Thì lúc đó anh im lặng không nói thôi.– Nhưng giờ chỉ tịnh em vẫn thấy anh em mình nói chuyện thầm thì mà.– Tụi mình không thực tập giỏi thôi.– Chứ theo anh thực tập Im Lặng Hùng Tráng để làm gì?– Anh nghĩ lúc đó Thầy cần yên tĩnh để làm việc hoặc ngồi thiền nên sợ anh em mình ồn ào mất thanh tịnh của thầy. Thôi mà đoán già đoán non chi cho mệt, lúc nào Thầy rảnh mình sẽ hỏi Thầy. Nhưng hình như ít khi nào mình im lặng giờ đó, lúc nào cũng có đứa nói chuyện. Tối nay mình thử không nói chuyện xem sao? Tâm Chánh đề nghị.– Mình phải quy định, ai mở miệng là phải phạt – Tâm Từ nói– Phạt cái gì? Tâm An hỏi.– Mỗi lần nói phải bỏ vào hộp một viên kẹo – Tâm Chánh đáp.– Em ăn hết rồi, lấy đâu mà bỏ. Tâm An nói.– Trời! ăn gì một lần mười mấy cây kẹo, không sợ sâu răng à? Tâm Từ An lắc đầu– Em không sợ Chánh nói– Thế thì em phải đừng mở Từ cười, rồi thò vào túi móc một viên kẹo trao cho Tâm An– Để dành nhé, lỡ tối mở miệng còn có một viên để nộp vào cái hộpTâm An mừng quá nhảy lên– Cảm ơn anh, em sẽ để dành, em không ăn đâu.– Giờ mình đi đá bóng đi, bốn giờ chiều rồi. Tâm Chánh ba hưởng ứng liền, Tâm An bỏ cây kẹo vào túi áo vạt hò chạy theo hai anh ra bãi cỏ. Được chơi đá bóng là trò ba chú thích nhất, chơi hoài không chán. Có khi Thầy cũng ra chơi với các chú, Thầy bày cho các chú chuyền bóng, dẫn bóng, sút bóng chứ không như các chú chơi với nhau, thấy bóng ở đâu là chạy tới giành, có ba đứa làm sao chia đội được. Chỉ có chơi sút bóng thì một chú làm thủ môn còn hai chú làm cầu thủ. Khi có thầy thì còn có hai đội, mỗi đội hai người, những lúc chơi đá bóng như vậy, Tâm An ao ước chùa mình có thêm khoảng hai chục chú nhóc như các chú để có hai đội chơi thỏa tại sao trẻ con chúng nó không thích đi tu nhỉ, để mình có bạn thêm, chứ có ba đứa thì ít quá. Tâm An nghĩ “Hôm nào mình đi học, mình sẽ rủ mấy đứa bạn trong lớp đi tu với mình, để có thêm cầu thủ cho đội bóng”. Tâm An đem ý kiến đó ra nói với hai anh. Hai chú kia đồng ý mỗi đứa phải tìm cho được sáu đến bảy đứa bạn cùng lớp rủ đi tu để tạo thành một đội bóng chơi cho thỏa chú chơi với nhau cho đến lúc thỉnh chuông báo hiệu đến giờ cơm. Mặt mày chú nào chú nấy đỏ au, mồ hôi nhễ nhại, quần áo nhớp nháp, chạy ù về phòng mặc vội cái áo vào để xuống nhà bếp ăn cơm. Nhìn tay chân, mặt mũi các chú Thầy thấy nửa thương, nửa buồn cười nhưng Thầy nén lại, rồi nói với các chú– Các con dơ quá, thôi đi tắm rửa sạch sẽ rồi vô ăn cơm. Từ nay trở đi Thầy sẽ thỉnh chuông trước mười lăm phút để các con nghỉ, tắm rửa, phải ngừng đúng giờ không được chơi quá giờ nghe chú dạ lí nhí trong miệng rồi đi về có phòng tắm nhưng ba chú không thích tắm trong phòng, chỉ thích mặc một chiếc quần cụt rồi lấy vòi nước dội vào nhau vui hơn. Chỉ khi nào trời lạnh các chú mới cần phòng tắm thôi. Tắm xong ba chú vào nhà bếp ăn cơm ngon lành. Ăn xong rửa chén bát rồi về phòng. Từ ngày có bà Tư bên cạnh chùa phát tâm nấu giúp cơm nước hai buổi cho bốn thầy trò, các chú không phải giúp thầy nấu ăn. Các chú chỉ phụ bà Tư mỗi buổi sáng thôi. Bà Tư chỉ qua chùa mỗi buổi sáng nấu đến trưa bà về nhà. Thức ăn chiều bà làm sẵn để trên bếp, chiều bà qua hâm lại dọn lên bàn cho thầy và các chú. Thầy dạy các chú– Bà Tư già rồi, các con cần giúp bà xách nước, làm một vài việc nặng, giúp bà nhặt rau…Bà Tư hiền lắm, thương các chú nhiều, bà thường qua chùa tụng kinh, ngồi thiền mỗi tối. Mỗi lần bà Tư đến các chú đều được bà nhét cho vài viên kẹo, lúc thì mấy cái bánh bò, lúc thì vài khúc mía nên chú nào cũng thương bà Tư hết. Các chú thường quấn quýt bên bà trong bếp, tíu tít kể đủ An ăn xong về phòng sờ lên túi áo giật mình không thấy viên kẹo đâu hết. Chú lặng lẽ đi ra bãi cỏ tìm nhưng không có. Chạy về chỗ phơi áo quần xem lại trong túi áo cũ nhưng không thấy. Chú buồn thiu, mình hứa phải giữ nó ai dè lại đánh mất rồi, làm sao đây? làm sao để khỏi phải nộp kẹo tối nay? Ngồi im một lúc suy nghĩ chú nẩy lên một sáng kiến giúp chú không nói tối nay. Chú vui vẻ trở về phòng. Chuyện không có kẹo không còn quá khó đối với chú nữa rồi, chú thầm đọc câu thơ “đã có đường đi rồi, con không còn lo sợ”.Sau giờ ngồi thiền tụng kinh các chú có ba mươi phút để trao đổi nói chuyện, đến chín giờ tối, một hồi chuông ngân lên báo hiệu giờ im lặng đã đến. Lúc này, Tâm An về giường lục tìm trong kệ sách ra một cuộn băng keo dài, chú cắt lấy hai miếng dài dán chéo ở miệng. Chú thầm nghĩ “Vậy là ổn nhé”, chú hạnh phúc khi thực hiện sáng kiến của mình. Khi chú ngước mặt lên với cái miệng bị bít cứng băng keo làm cho Tâm Chánh và Tâm Từ không thể nhịn cười được, hai chú ôm bụng cười, không dám cười to mà cứ hi hí trong miệng. Tâm Từ chịu hết nổi trước khuôn mặt ngố ngố của Tâm An chú bật nói– Em làm cái trò gì vậy? Bịt miệng để không nói chứ gì?Lúc đó Tâm Chánh bắt Tâm Từ– Em đã nói rồi nghe, nộp phạt mau.– Thì anh cũng đã nói rồi, anh cũng phạt.– Anh mới một câu mà em hai câu, hai cây này Tâm Từ khôn ra, ngừng lại ngay và ú ớ giơ tay ý nói “anh cũng nói hai câu, anh cũng hai cây nghe”.Tâm An ngồi đó cười khúc khích với cái miệng bịt cứng, chú muốn nói “Hai anh thua em rồi nhé” nhưng không mở miệng được, chú ú ớ trong miệng. Muốn nói mà không nói được cũng khổ. Giờ im lặng hùng tráng hôm nay còn ồn ào hơn mọi hôm vì tiếng cười khúc khích, tiếng nói chuyện. Thầy nghe ồn đi đến phòng gõ cửa ba tiếng bước vào. Thầy cũng bật cười khi nhìn thấy Tâm An đang cười khúc khích với cái miệng dính băng keo, còn hai chú kia thì phải trùm mền lại để cười cho khỏi thành tiếng lớn. Thầy hỏi– Tâm An con đang làm cái gì vậy?Chú chắp tay xá Thầy rồi đưa tay lên miệng ra dấu hiệu im lặng. Thầy nói– Con bỏ cái băng keo trên miệng dạ bằng cách chắp tay xá và xé hai miếng băng keo dính vào da đau điếng.– Con nói cho Thầy nghe, con đang làm cái gì vậy?– Dạ con đang thực tập im lặng hùng tráng ạ.– Ai dạy con làm điều đó?– Dạ con tự nghĩ ra, nếu con mở miệng con phải nộp phạt một viên kẹo bỏ vô hộp đó, mà chiều nay đi chơi bóng con làm mất viên kẹo rồi, con sợ không có kẹo để nộp nên nghĩ ra phải tìm cách dán miệng mình lại. Mà hay thiệt nhờ hai miếng băng keo này giữ con lại chứ không lúc anh Tâm Chánh bắt anh Tâm Từ nộp kẹo vì đã nói thì con cũng muốn nói “cuối cùng em là người không nói” nhưng miệng không mở được nên ú ớ nhìn ba chú cười, tiếng cười Thầy giòn tan rồi nói– Các con ngốc của Thầy, đó không phải là thực tập im lặng hùng tráng. Thực tập im lặng là một cách thực tập sâu sắc, chúng ta làm cho thân và tâm được lắng dịu, được yên tĩnh. Khi từ thiền đường về phòng các con nên giữ im lặng ý thức chánh niệm trong mỗi bước chân, mình không nên nói chuyện với bất cứ ai để cùng yểm trợ cho nhau. Các con có thể ngồi yên khoảng mười đến mười lăm phút ngoài trời để ngắm sao, ngắm trăng, lắng nghe tiếng côn trùng rả rích trong đêm, mọi tiếng động nhỏ nhất các con đều nghe thấy bởi nhờ sự yên tĩnh. Cũng vậy, đây là thời gian để tâm các con được nghỉ ngơi, được yên tĩnh. Cả ngày các con vận động, tâm các con thu nhặt nhiều thứ, nó làm việc quá nhiều, nó ồn ào đủ điều. Nên Im Lặng Hùng Tráng là cơ hội để các con làm lắng dịu thân tâm, quay về với chính mình, lắng nghe nội tâm của mình sâu sắc hơn. Im lặng không phải là đè nén, không nói. Chúng ta vẫn có thể nói nhưng khi nào cần thiết, nói trong chánh niệm, nói nhỏ để khỏi làm động những người xung quanh. Thôi tạm thời các con hiểu như vậy, ngày mai Thầy sẽ giảng rõ cho các con biết cách thực tập im lặng hùng tráng một cách sâu sắc xong Thầy đứng lên “chào các con, chúc các con ngủ ngon”.– Thầy thong thả bước đi những bước chân nhẹ nhàng mà vững chãi, những lời dạy của Thầy đánh động vào tâm trí ngây thơ của các chú. Các chú cảm thấy nó mới mẻ mà cũng đâu xa lạ lắm. Cả ba lặng im suy ngẫm lời chia sẻ vừa rồi. Tâm An tự cười thầm khi nhớ đến hai miếng băng keo trên miệng. Nếu không có Thầy đến đúng lúc thì chú sẽ khổ sở với nó cho đến sáng mai mất. Không khí trong phòng trở nên im ắng, tiếng con dế rủ rỉ rù rì, tiếng con ếch kêu ộp ộp ngoài xa vọng lại. Âm thanh của màn đêm nghe cũng hay, cũng kỳ diệu Từ không ngờ màn đêm lại có khúc nhạc hay tuyệt, như một bản hòa tấu của thiên nhiên đang rung lên những cung bậc sâu lắng đến lạ, tự nhiên trong chú đi lên câu hát “Im lặng của đêm tôi đang lắng nghe”.Tâm Chánh cảm thấy khi hiểu được ý nghĩa của sự thực tập này. Chú cảm thấy rất khỏe, rất thoải mái ngắm mọi vật xung quanh. Chú cảm thấy Im lặng nó có cái gì đó rất mạnh mẽ, rất hấp dẫn lôi cuốn. Chú mơ hồ nhận ra sự hùng tráng của Im lặng, khó mà giải thích rõ, chỉ tự cảm nhận thôi. Chú tự nhắc nhở mình phải tôn trọng giờ thực tập này. Nó rất đẹp, rất nuôi dưỡng, làm cho sự thực tập chánh niệm trở nên sâu sắc hôm sau, chùa có khách quý, ba chú rất vui khi có sư anh, sư em của Thầy về thăm Thầy. Thầy cũng bất ngờ trước sự thăm viếng này. Thầy gọi ba chú vào phòng khách. Cả ba mặc áo tràng bước vào xá chào hai vị khách– Chúng con kính chào quý ThầyThầy mỉm cười nói với ba chú– Thầy này là sư anh của Thầy tên là Pháp Vĩ , còn đây là sư em Pháp chú cúi đầu chào. Các chú được phép ngồi chơi chung. Thầy nói– Các con tự giới thiệu về mình cho hai Thầy biết– Dạ thưa quý Thầy, con tên là Tâm Chánh. Con mười bốn tuổi.– Dạ thưa con tên là Tâm Từ con mười ba tuổi.– Dạ thưa con tên là Tâm An con mười hai Pháp Vĩ hỏi– Các con muốn ăn bánh không? Thầy có mang một ít bánh cho các chú dạ lí nhí trong nói tiếp– Mình cùng ăn bánh uống trà kể chuyện ngồi chơi với nhau là dzui rồi. Các con cứ tự nhiên thoải mái. Các con có chuyện gì dzui kể cho quý thầy nghe với!Tâm Từ hỏi nhỏ Tâm Chánh– Kể chuyện Tâm An hồi tối An mắc cỡ, chú lắc đầu lia lịa– Tự nhiên đem chuyện đó ra kể quê lắm.– Nhưng mà vui. Tâm Từ trấn an em.– Anh kể nghe?Tâm An làm thinh nhưng trong bụng không thích cho nhìn các chú cười rồi nói– Tụi nhỏ này có nhiều trò dzui lắm sư anh, hồi tối em không nhịn được cười. Có chúng nó em thấy mình hạnh phúc, em cũng bớt nhớ về Bát Nhã, về những ngày tháng tươi đẹp ở đến đó Thầy quay sang gợi ý– Các con kể chuyện cho quý Thầy nghe đi, rồi quí Thầy sẽ chia sẻ thêm cho các con biết cách thực tập Im Lặng Hùng Tráng, sự thực tập của quý Thầy hay lắm Từ hớn hở chắp tay lên xá chào, rồi kể lại chuyện Tâm An có phương pháp thực tập Im Lặng Hùng Tráng mới– Dạ con kính thưa quý Thầy, Tâm An em con có cách thực tập Im Lặng Hùng Tráng đặc biệt nhờ vào một bảo bối kỳ diệu là băng keo dán Tâm An đỏ lên vì mắc cỡ, chú chống chế– Nhưng nó giúp em không nói, còn các anh nói trước hết.– Tại em làm phương pháp mới này lạ quá nên các anh không thể không cười không nói được. Tâm Chánh Thầy ngồi đó cười khi nghe ba chú thuật lại việc thực tập Im Lặng Hùng Pháp Thiện lúc này mới lên tiếng– Chà mình phải xin Tâm An một ít bảo bối này dán miệng để thôi nói linh tinh. Thầy cười, nói tiếp– Chia sẻ về thực tập Im Lặng Hùng Tráng cũng hay, sư em xin các sư anh lão làng chỉ dạy thêm cho em và cho các chú nhỏ nói– Sư anh đã chia sẻ một chút ít căn bản rồi, và hứa hôm nay sẽ giải thích hướng dẫn thêm cho các chú. Tiện thể có sư anh và sư em ở đây, xin chia sẻ một ít kinh nghiệm của mình cho sư em và các chú cùng học hỏi. Pháp Thiện, sư em chia sẻ Pháp Thiện cười, rồi chắp tay thưa– Con kính bạch Sư Ông, con kính thưa quý sư anh và các em. Trước đây con thường nói nhiều, chuyện gì cũng nói, nói linh tinh không hà, rất là hiếu động, quý sư anh cũng biết rồi mà, cách sử dụng từ ngữ của con vô tội vạ, thiếu chánh niệm, do đó con được y chỉ sư cho thực tập Im Lặng ba ngày để cho mình yên lại và tập thói quen mới biết cách nói đúng lúc, đúng thời, biết cách diễn đạt tâm ý của mình rõ ràng, gọn ghẽ. Con đã thực tập im lặng với mục đích là thực tập chánh ngữ. Ba ngày đi qua, con đã không thành công, sau khi im lặng ba ngày con còn nói nhiều hơn, nói bù vào những ngày phải im. Sau đó y chỉ sư cho con thêm ba ngày nữa nhưng kèm theo bài tập phải làm lắng dịu, yên tĩnh lại cái tâm của mình, phải thực tập dừng lại các suy nghĩ. Im lặng để thấy rõ tâm ý của mình mà dừng lại. Ba ngày sau đó con khá hơn, con thấy mình đã nói thừa thải quá nhiều trong cuộc đời và tạm thời yên hơn, bớt nói lại chút ít. Con không ngờ thực tập im lặng hùng tráng lại có tác dụng chữa trị tật nói nhiều của con. Thực tập im lặng hùng tráng là thực tập chánh ngữ một cách sâu sắc nhất. Nó là đỉnh cao của các loại ngôn ngữ âm thanh. Nó giúp cho âm thanh được phát ra có giá trị hơn, có phẩm chất hơn. Do đó, con rất trân quí thời khoá im lặng hùng tráng mỗi lời chia sẻ của thầy Pháp Thiện làm các chú bàng hoàng khó hiểu. Lần đầu tiên các chú mới nghe “im lặng là sự thực tập chánh ngữ một cách sâu sắc” hay “im lặng là đỉnh cao của âm thanh”, dầu chưa hiểu được bao nhiêu nhưng các chú cảm thấy rất thích thú, có nhiều cảm hứng hơn trong giờ thực tập Im Lặng Hùng Thầy ngồi im uống những ngụm trà thong thả, ba chú được ngồi ăn bánh thoả thích. Một lát sau, Thầy Pháp Vĩ lên tiếng chia sẻ– Hôm nay chỉ là một buổi ngồi chơi thân mật, chúng ta nói chuyện thoải mái, bỏ bớt những nghi lễ, những lời thưa chào nhé. Sư anh rất thích thời gian được im lặng. Sự thực tập im lặng của sư anh là sự im lặng toàn bộ ba nghiệp thân, khẩu, ý. Thân và khẩu ngó vậy chứ còn dễ thực tập hơn ý. Cái tâm của mình nó lúc nào cũng suy nghĩ, ít khi nào lắng yên lắm. Im Lặng là cơ hội để cho cái thân và cái miệng mình yên lại, có như thế mình mới tập trung vào tâm ý, lắng nghe chính mình sâu hơn và buông bỏ mọi ý niệm đi lên dù là ý niệm tốt hay ý niệm xấu. Làm thế nào để trong tâm không khởi lên ý niệm nào hết, cái tâm thực sự rỗng rang, biết rõ mọi chuyện đang xảy ra nhưng không nắm bắt, không chiếm giữ. Đó mới là sự im lặng hùng tráng nhất, nó tạo ra một năng lượng kỳ diệu để tiếp xúc với sự thật mầu nhiệm của cuộc sống. Theo Sư Anh, bất cứ một người xuất gia nào cũng cần có sự im lặng đó để nuôi dưỡng, dẫn dắt mình đi đúng hướng. Các sư em có biết không? Im lặng là sự hội tụ của muôn ngàn âm thanh, nó chứa đựng mọi thứ tiếng, mọi tầng âm khác nhau. Im lặng là nền tảng của mọi âm thanh, nếu không có im lặng thì chúng ta không thể biết đến các âm thanh. Con người chúng ta có một tập khí sâu dày rất kỳ lạ là chỉ nắm bắt được âm thanh mà không thể thấy một cách trọn vẹn sự kết hợp hài hoà giữa âm thanh và im lặng. Tiếng im lặng luôn có mặt nhưng chúng ta thường lãng ngừng lại rồi im lặng, nâng ly trà uống một ngụm nhỏ. Cử chỉ chậm rãi, thảnh thơi. Những lời chia sẻ này đối với ba chú đều mù tịt không hiểu gì hết. Các chú chỉ cảm nhận rằng sự thực tập im lặng có chiều sâu hun hút khó mà hiểu được. Đó là sự thực tập kỳ lạ nhất, mọi lời chia sẻ đều mới lạ vô cùng. Tâm An nhìn Thầy, Thầy của chú tỏ ra rất hạnh phúc sung sướng khi được nghe những lời chia sẻ này. Mắt Thầy chú sáng lên, khuôn mặt tràn đầy sự mãn nguyện. Rồi Thầy nói tiếp– Đó là một sự lãng quên đáng đến đây, Thầy ngừng hẳn, Thầy như chìm sâu vào cõi im lặng của Thầy. Mọi người ngồi yên như chiêm nghiệm, như cảm nhận sự mầu nhiệm của Im Lặng. Tâm Từ cảm thấy khó chịu trước sự im lặng đó. Tay chân chú bắt đầu múa máy. Không riêng gì chú, Tâm Chánh, Tâm An cũng thế, cảm thấy sự im lặng đó ghê quá, các chú chỉ muốn phá tan nó đi. Các chú biết, hiểu sơ sài rằng thực tập Im Lặng Hùng Tráng là rất cần thiết, thế cũng đủ rồi. Người lớn hình như thích dài dòng. Một lát sau. Thầy cứu các chú ra khỏi cảm giác đó. Thầy hỏi– Các con có thấy thực tập Im Lặng Hùng Tráng có ý nghĩa sâu xa không?– Dạ có ạ! Cả ba đồng thanh trả An thầm nghĩ dù sao thì có âm thanh vẫn dễ chịu hơn nhiều. Cái đỉnh cao ấy chú chưa muốn leo lên, hình như trên ấy cũng chẳng phải là chỗ của con nít chúng mình. Chỗ thích hợp nhất của chúng mình lúc này là sân bóng trang viết trướcChương 1 Tiếng gọi của Thế TônChương 2 Thế giới của thơ và nhạcChương 3 Vũ điệu của đôi chânChương 4 Những chiếc bình ngồi yênChương 5 Nuôi dưỡng thân tâmChương 6 Phá vỡ bức tường vô hìnhMời quý bạn đọc đón xem phần tiếp theo của Phương Trời Lạ do sư cô Chân Vỹ Nghiêm viết tặng khung trời tuổi 8 Trận bóng đá đáng nhớ
Nếu cuộc sống này tràn ngập ánh nắng thì những khoảng lặng sẽ là những cơn mưa. Cho nên ý thức được sức mạnh của “Im lặng” sẽ giúp chúng ta hiểu mình, hiểu người hơn. Từ đó bạn chỉ đợi chờ gặt hái kết quả của sự thành công mà lặng là gì?Im lặng là sự vắng mặt của những lời nói thường ngày, những âm thanh có thể làm ta trở nên vui tươi hơn, hoặc sẽ làm tâm trạng chúng ta chùn xuống bất cứ lý do gì. Lắm lúc chúng ta nhận ra rằng người đối diện hay đang giao tiếp có vẻ im lặng dường như phớt lờ đi mọi ý tưởng hiện đang trình bày. Tuy nhiên im lặng không có nghĩa là dửng dưng với mọi thứ xung quanh mà im lặng để chiêm nghiệm rõ hơn về nguyên nhân-hậu quả của vấn đề, quan trọng hơn đó cũng là cách để thể hiện cảm xúc thấu hiểu hơn về vấn đề đang nữa sự thấu hiểu của ta phát xuất từ những khoảng lặng sâu kín tận tâm hồn, cho nên im lặng không có nghĩa là khinh thường hay miệt thị ai đó với thái độ bất cần, mà là cho chúng ta cơ hội để hiểu nhau hơn. Đôi khi im lặng còn mạnh mẽ hơn rất nhiều so với những lời nói hoa mỹ có lặng là vàngCâu nói của người xưa như nhắc nhở chúng ta hiểu thêm về giá trị của sự im lặng. Đôi khi nói không phải là cách để giải quyết tốt nhất cho sự việc đang xảy ra. Xã hội hiện nay là một thực trạng con người có thể mất mạng vì một lời nói vô tình hay cố im lặng là sức mạnh có thể ngang bằng với lời nói, giống như một cái ôm thắm thiết có giá trị hơn lời nói “Chia buồn cho sự mất mác của bạn.” Ở tại thời điểm đó, bạn tốt nhất nên chọn im lặng khi họ chia sẽ những câu chuyện có ý nghĩa. Hãy để cho họ cảm thấy được những cử chỉ gật đầu im lặng và những ánh mắt chia lặng và mỉm cườiIm lặng và mỉm cười là hai vũ khí lợi hại nhất. Mỉm cười là cách để giải quyết vấn đề. Im lặng là cách để tránh những rắc rối xảy ra. Quả thật vậy chúng ta đều muốn bình an cho bản thân mình, nhưng chúng ta thường là ngược vào đó, những vấn đề tưởng chừng như rất nhỏ nhưng tại sao nó lại trở thành to lớn? Vì chúng ta muốn thể hiện cái tôi của chính mình. Biểu hiện ra bên ngoài để mọi người biết rằng “Tôi là giỏi, tôi đủ khả năng để hiểu biết mọi vấn đề, …” nhưng cổ nhân lại có câu “Thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân” có nghĩa là bên ngoài bầu trời này còn có bầu trời khác, người tài có người tài hơn. Thiết nghĩ, câu thành ngữ đọc có vẻ vui tai nhưng hàm ẩn triết lý sâu sắc về cách học làm người của người xưa. Đừng thể hiện quá sớm khi cái hiểu biết của mình còn quá hạn hẹp trong một phạm vi. “Sông càng sâu càng tĩnh lặng, lúa càng chín càng cúi đầu.” Càng minh chứng rõ hơn về sự khiêm nhường của chúng ta. Cho nên biết hay không là một chuyện, thể hiện cái hiểu biết của mình như thế nào mới là quan trọng. Hơn nữa để giải quyết vấn đề không mang lại tranh cãi, tốt nhất chúng ta nên mỉm cười và tôn trọng ý kiến của họ để tránh những việc đáng tiếc xảy ra đó mới thật sự khôn Tử cũng có câu “Im lặng, lắng nghe, ghi nhớ, hành động và khôn ngoan là năm cung bậc khác nhau của trí tuệ.” Học cách im lặng thay vì bộc lộ cảm xúc Đôi khi thể hiện những suy nghĩ ra bên ngoài sẽ làm ta mất tự chủ trong mọi hành động, nếu vượt quá tầm kiểm soát bạn sẽ hối hận về những việc sau này. Câu chuyện dưới đây sẽ cho chúng ta hiểu hơn về giá trị của im lặng hơn là hành động theo bản năng cảm xúc hằng ngày. Một ngày nọ, vị samurai đến thu nợ của người đánh cá. Tuy nhiên khi đến thu nợ, người đánh cá nói rằng “Tôi xin lỗi, năm qua thật tồi tệ, tôi không có tiền để trả ngài”. Vị samurai nổi nóng định rút kiếm ra chém chết người đánh cá. Rất nhanh chóng người đánh cá nhanh trí nói “Tôi cũng là một người học võ và sư phụ của tôi dạy không nên đánh nhau khi đang tức giận”. Vị samurai nhìn người nọ một lúc và hạ kiếm xuống. Ông nói “Sư phụ của ngươi rất khôn ngoan. Sư phụ của tôi cũng dạy như thế. Đôi khi ta không thể kiểm soát được sự giận dữ của mình”. Vị samurai nói tiếp “Ta sẽ cho ngươi một năm để trả nợ và khi đó chỉ thiếu một xu thôi ta cũng sẽ giết ngươi” Vị samurai trở về rất muộn, ông nhẹ nhàng vào nhà vì không muốn đánh thức vợ, nhưng ông ta bất ngờ khi thấy vợ mình ngủ với một kẻ lạ mặc áo samurai. Ông nổi điên lên và giận dữ muốn giết cả hai, ông nâng kiếm lên nhưng chợt nhớ tới lời của người đánh cá bên tai Đừng hành động khi đang giận dữ. Vị samurai kiềm chế kích động, ngừng lại, thở sâu và cố tình gây ra tiếng động lớn, sau đó vợ ông thức dậy và kẻ lạ mặt cũng vậy, mà kẻ lạ mặt không ai khác chính là mẹ của ông. Vị samurai gào lên chuyện này là sao, xém chút nữa con đã giết chết hai người. Vợ của ông lên tiếng giải thích Vì sợ kẻ trộm lẻn vào nhà nên em để mẹ mặc quần áo của chàng để dọa năm sau, người đánh cá quay lại và trả tiền cho vị samurai và có cả tiền lãi nữa. “Hãy cầm lấy tiền của ngươi đi, vì ngươi đã trả nợ cho ta rồi” vị samurai ấy trả lời. Đừng để sự tức giận làm mờ mắt bạn mà gây ra những lỗi lầm đáng tiếc. Cách tốt nhất trong khi giận dữ là im lặng để thật bình tĩnh và hạn chế sự tức giận, tốt hơn là hơn lặng là vũ khí tối thượng trong giao tiếp “Tại sao ta sinh ra lại có hai tai nhưng lại chỉ một miệng?” – ở đây ta có thể tạm gọi nó là quy luật “Hai và Một”. Có bao giờ chúng ta tự hỏi bản thân như vậy chưa? Ở đây mọi việc sự vật hiện tượng trên thế gian này có mặt đều có lý do của nó cả. Thay vì nói nhiều sẽ tạo khó chịu cho người đối diện, tại sao chúng ta không nói ít lại để lắng nghe ý kiến của những người xung quanh nhiều hơn? Biết đâu rằng im lặng lắng nghe sẽ giúp bạn chinh phục người nghe một cách tuyệt đối thì sao? Mặt khác kinh nghiệm thực tế đã cho chúng ta nhận ra được im lặng chính là món vũ khí lợi hại trong giao tiếp. Bạn có khi nào tiếp xúc với người lúc nào cũng tranh phần nói với mình hay chưa? Nếu bạn chưa gặp thì xin chia buồn cùng bạn vì bạn vẫn chưa được trải nghiệm cảm giác khó chịu và bức rứt khi gặp một người miệng nhanh hơn não. Ngược lại, nếu bạn đã từng tiếp xúc thì cả một bầu trời kinh nghiệm để nhìn lại bản thân mình một cách nghiêm túc. Hơn nữa cảm xúc là một thứ gì đó dễ lây lan vì nó rất dễ chạm đến sự nghe của người khiếm thính, và là hình ảnh trong cái sự mờ ảo của người khiếm thị. Nếu đối diện với người lúc nào cũng giành phần nói với ta thì cảm giác của bạn sẽ như thế nào? Chắc chắn sẽ là rất khó chịu vì họ thiếu tôn trọng và ngắt đi nguồn cảm hứng chia sẻ, tâm sự của ta Tốt nhất là chúng ta nên nhường sân cho những người thích thể hiện bản thân họ, để mình lắng nghe kinh nghiệm từ những người đi trước cho dù, và hơn thế là mình có thể kiềm chế những xúc cảm không tốt nơi tận đáy tâm hồn. Từ những vẫn đề nêu trên chúng ta ý thức rất rõ rằng im lặng không phải là vũ khí để tạo nên sự hận thù, mà sự khôn ngoan ấy chính là món thần binh để dập tắt những cung bậc cảm xúc dẫn chúng ta đến con đường sai lầm. Im lặng nhìn sâu vào bản chất của từng vấn đề, nó sẽ không như chúng ta nghĩ. Mọi người ai cũng có quyền thể hiện cái hiểu biết về vấn đề họ từng trải, hay chia sẽ một kinh nghiệm hay mà họ đạt lặng không phải che giấu sự thiếu hiểu biết của mình, ngược lại nó là phép thử xem chúng ta có áp dụng đúng quy luật nghe nhiều hơn nói hay không? Nếu vượt qua được cảm giác khó chịu ấy chúng ta thực hiện đúng quy trình mà cuộc sống đã ban tặng, và đó cũng chính là lý do tại sao chúng ta có quy luật “Hai và một”.
Con gái im lặng khi giận? Đó là khi cả thế giới dường như đổ sập xuống với bạn. Không phải vì sợ, mà vì bạn không thể hiểu nổi con gái đang nghĩ gì. Chuyện giận hờn khi yêu đương là điều không thể tránh khỏi. Tuy nhiên, nếu như có những người tinh tế biết biến những hờn dỗi này thành “gia vị” để khiến tình yêu thêm màu sắc thì cũng có không ít nhân vật ngô nghê khác, cứ tranh cãi một tí là lại lóng nga lóng ngóng chẳng biết phải làm gì. Khi nàng giận và im lặng, đó là dấu hiệu của sự không hài lòng. Nhưng xử sự ra sao đây? Con gái im lặng khi giận Nếu bạn cũng im lặng theo… Một câu chuyện cười ra nước mắt khiến cho cư dân mạng cũng không biết nên theo phe nào vừa xảy ra. Chỉ vì im lặng, nhiều người đã phải rời xa nhau. Im lặng khiến người ta rời xa nhau “Bình thường 2 đứa mình có thi thoảng cãi nhau rồi giận dỗi. Mỗi lần như vậy dù đúng dù sai thì bạn gái mình cũng im lặng. Mình lần nào cũng nài nỉ xin lỗi và thế là lại bình thường. Nhưng lần này lại khác, mình với người yêu cãi nhau vì 1 cái lý do rất ư là đơn giản. “Hôm nay ăn gì?” – “Ăn gì cũng được”. Thế là cãi nhau. Bạn gái mình im lặng, vì mình thấy không phục nên cũng im lặng. 2 đứa 3 ngày không nói chuyện gì với nhau. Mình cũng không nhắn tin. Sau 3 ngày là đến 1 tuần, mình có tìm hiểu xem người yêu dạo này thế nào thì thấy cô ấy vẫn bình thường, vẫn ăn chơi nhảy múa vui vẻ chỉ mỗi tội là im lặng với mình. – Sao em cứ im lặng mãi thế, anh im lặng em cũng im lặng thì như nào? – Ủa, em tưởng anh chia tay em rồi? – Sao chia tay? – Thì 3 tuần không nói chuyện với nhau thì em coi như là chia tay thôi, con trai im lặng gì mà cả tháng trời không nói gì? – Thế giờ 2 đứa là gì của nhau? – Thì chả là gì cả, em thấy 3 tuần qua không có anh em vẫn sống tốt, thế nên em mới im lặng. – Ơ? – Không có ơ với nhưng nhủng gì hết. Thôi dừng lại đi đủ rồi đấy. – …” Gỡ rối cho bạn trong trường hợp con gái im lặng khi giận Nhìn chung, việc nàng giận và im lặng đa phần lỗi là do…bạn. Dù bạn chẳng làm gì, nàng vẫn có cớ để giận. Nếu như chàng trai ở trên im lặng theo, đó cũng là một biện pháp. Chỉ có điều, biện pháp đó áp dụng sai đối tượng. Nên tìm hiểu xem bạn gái mình tính cách thế nào… Ngoài ra, hãy áp dụng những tuyệt chiêu sau. Chụp hình lúc nàng giận dỗi Hầu hết điện thoại bây giờ đều có chức năng chụp hình. Hãy tận dụng nó để chụp gương mặt đang giận của nàng và cho nàng xem. Con gái luôn muốn mình đẹp trong mắt người mình yêu. Khi xem tấm hình “xấu xí” của mình do chính bạn chụp, nàng sẽ chột dạ và cải thiện nó bằng cách giãn các cơ trên mặt. Như vậy là bạn đã thành công trong bước đầu làm lành với nàng rồi. Ai cũng có những phút giận dỗi Nếu không muốn đẩy cơn giận của nàng lên đỉnh cao hơn, nhớ đừng bình luận hay chê gương mặt của nàng lúc ấy. Vào vai anh chàng tội nghiệp Mọi nỗ lực nói chuyện với nàng thất bại? Hãy vào vai anh chàng tội nghiệp bằng cách ngồi xuống cạnh nàng với vẻ mặt lo lắng và ăn năn nhất. Phương án này sẽ hiệu quả hơn nếu thỉnh thoảng bạn len lén nhìn nàng đầy hối lỗi. Dù mặt vẫn “lạnh như tiền” nhưng trước sự thành tâm nhận lỗi của bạn, tâm trí nàng sẽ có chuyển biến. Nếu lỗi của bạn không phải là tày đình, chỉ một lúc nữa thôi, nàng sẽ lên tiếng. Tỏ ra yếu đuối một chút cũng không sao! Quan trọng là bạn phải đủ kiên trì và chai mặt… Chỉ cần đừng rời khỏi chỗ cạnh nàng, sớm muộn nàng cũng sẽ lên tiếng. Một cái ôm từ phía sau Con gái im lặng khi giận? Bất ngờ ôm chặt nàng từ phía sau. Lúc đầu nàng sẽ phản ứng vùng vẫy, thậm chí là đánh bạn. Nhưng hãy giữ nàng thật chặt. Nhiều nghiên cứu đã chứng minh khi được ôm từ phía sau, phụ nữ sẽ cảm thấy an toàn và dễ chịu nhất. Nàng của bạn cũng vậy. Cơn giận của nàng sẽ trôi theo mây trời. Đừng công kích trực tiếp khi đang giận nhau Hơn nữa, những cái ôm từ phía sau khiến nàng cảm thấy mình nhỏ bé, được bảo vệ bởi người mình yêu. Nhiều người còn tan chảy trong vòng tay của bạn đấy. Con gái im lặng khi giận? Không sao! Rủ nàng đi ăn Nếu tội lỗi bạn gây ra là tày định, các phương pháp trên đều vô dụng thì hãy áp dụng chiêu tiếp đồ ăn, thức uống cho nàng. Nếu đó là những món nàng thích hay do chính bạn làm càng tốt. Không thì phải là những món dễ thương hay có tác dụng hạ nhiệt. Khi thực hiện chiêu này, nhớ đính kèm câu “giận cũng được nhưng đừng ngược đãi bản thân” cùng thái độ thành khẩn, chứng minh bạn luôn yêu thương và quan tâm đến nàng. Im lặng chỉ khiến mọi người không hiểu nhau thôi Chắc chắn nàng sẽ liếc bạn đến rách mắt. Nhưng với những nàng im lặng khi giận, một phản ứng hay hành động dù rất nhỏ với bạn đồng nghĩa nàng đã hạ hỏa rất nhiều. Lúc đó, một lời xin lỗi cùng lời hứa không tái phạm sẽ kéo hai bạn lại gần nhau. Lời kết Con gái im lặng khi giận, đồng nghĩa với có một vấn đề nào đó xảy ra cho mối quan hệ của hai bạn. Có thể nang đã phát hiện ra bạn ngoại tình. Cũng có thể nàng không còn yêu bạn nữa. Nhưng dù vì lý do gì đi chăng nữa, hãy trò chuyện, giao tiếp với nhau. Thà biết được sự thật rồi chấp nhận còn hơn cả đời ăn năn. Xem thêm Chàng trai gây thương nhớ khi mua đồ ăn treo trước cửa nhà bạn gái vì lỡ làm cô nàng giận 10 cách mở lối và chinh phục trái tim nàng giản đơn mà cực kỳ hiệu quả Các nàng có biết 7 cách làm người yêu hết giận chỉ trong một nốt nhạc? Vào ngay Fanpage của theAsianparent Vietnam để cùng thảo luận và cập nhật thông tin cùng các cha mẹ khác! Bạn có quan tâm tới việc nuôi dạy con không? Đọc các bài báo chuyên đề và nhận câu trả lời tức thì trên app. Tải app Cộng đồng theAsianparent trên IOS hay Android ngay!
VOH - Trong cuộc sống, có rất nhiều hoàn cảnh mà trong đó im lặng chính là giải pháp tốt nhất. Những status về sự im lặng sẽ giúp bạn nhận ra nhiều mặt của trạng thái lục Status về sự im lặng trong cuộc sống Status về sự im lặng mang tội lỗi Status buồn về sự im lặng Status về sự im lặng trong tình yêu Đôi khi im lặng không phải vì không có gì để nói với nhau mà chỉ sợ khi nói ra chỉ toàn lời đau lòng, cay đắng, vậy thì thà đừng nói gì để đừng tổn thương nhau còn hơn... Im lặng cũng có những lúc chính là phép thử để biết ai cần ta... rồi cuối cùng lại khiến ta ôm trong lòng những nỗi buồn da diết vì khi ta im lặng... ai đó cũng lặng im. Sự im lặng khiến người khác kính nể và tôn trọng nhưng cũng nhiều lần chính nó đã tiếp tay cho những tội ác. Tuy không thực hiện nhưng im lặng, phớt lờ lại là một lời cổ vũ cho những điều xấu xa. Vì vậy hãy im lặng đúng lúc và lên tiếng khi cần. Những status về sự im lặng dưới đây sẽ giúp bạn nhận ra các mặt khác nhau của sự im lặng trong cuộc sống... cùng đọc và suy ngẫm bạn nhé! Status về sự im lặng trong cuộc sống He that speaks much, is much mistaken. Người nói càng nhiều càng tạo ra nhiều nhầm lẫn. – Benjamin Franklin Tài năng thường được tỏa sáng trong im lặng, Kém cỏi thường tự lan tỏa bằng âm thanh. – Sưu tầm I have often regretted my speech, never my silence. Tôi thường hối tiếc vì những gì mình nói, chứ không bao giờ vì sự im lặng. – Publilius Syrus Spiteful words can hurt your feelings but silence breaks your heart. Lời nói ác ý khiến tình cảm tổn thương, nhưng sự im lặng làm trái tim tan vỡ. – Sưu tầm Silence is more eloquent than words. Sự im lặng hùng biện hơn ngàn lời nói. – Thomas Carlyle Silence is the most perfect expression of scorn. Sự im lặng là biểu hiện khinh miệt hoàn hảo nhất. – George Bernard Shaw Choose silence of all virtues, for by it you hear other men’s imperfections, and conceal your own. Hãy chọn sự im lặng trong tất cả mọi đức tính, bởi với nó bạn nghe được sự không hoàn hảo của người khác và che giấu được cho mình. – George Bernard Shaw Im lặng là sự nể trọng tốt nhất đối với nỗi đau và kí ức. – Sưu tầm Điều khiến con người ta bẽ bàng và kinh hoàng nhất chính là sự im lặng. – Bỗng dưng muốn chết Thanh Sam Phong Lưu Wisdom is knowing when to share your wisdom and when to just keep quiet. Sáng suốt là biết được khi nào thì chia sẻ sự sáng suốt của mình và khi nào thì nên im lặng. – Katrina Mayer I’d rather sit in silence for days than let my hurtful words echo in someone’s heart forever! Tôi thà ngồi im lặng hàng ngày trời còn hơn để những lời khắc nghiệt vang vọng trong trái tim ai đó mãi mãi! – Sưu tầm What is heard in silence is far more powerful than what can be said with any words. Điều nghe được trong im lặng hùng mạnh hơn nhiều bất cứ ngôn từ nào có thể nói. – Katrina Mayer Sự im lặng là câu trả lời hay nhất cho mọi câu hỏi. Sự lạnh lùng là phản ứng tốt nhất trong mọi tình huống. – Sưu tầm Tập im lặng khi đang nổi giận để không phải hối hận vì những câu nói và hành động về sau. – Sưu tầm Nói nhiều mất hay, nói ngay mất mặt. Im lặng là cách tốt nhất để giữ một mối quan hệ. – Sưu tầm Đôi khi bạn cần phải im lặng, nuốt cái tôi vào trong và chấp nhận rằng bạn sai. Đó không phải là bỏ cuộc, đó là trưởng thành. – Sưu tầm Khi bạn nóng giận hãy im lặng. Vì đôi khi có những lời nói ra sẽ khiến bạn hối hận cả đời. – Sưu tầm Có những chuyện chúng ta chỉ để biết mà không phải để nói. – Sưu tầm Im lặng không có nghĩa là chạy trốn. Im lặng cũng không đồng nghĩa với thấy mà không dám nói. Càng không phải ngu si, hèn kém, không đấu đá nổi. Bởi lẽ, im lặng là giải pháp tốt nhất để hành động lên tiếng trả lời. – Sưu tầm Để phải chọn giữa đặt niềm tin vào người khác. Tôi chỉ còn biết chọn không tin ai cả. Giữa người với người, đôi khi, an toàn nhất chính là im lặng và không tin tưởng. – Sưu tầm Nếu bạn không thể tôn trọng người khác thì bạn nên im lặng! – Sưu tầm Học nói 2 năm nhưng học im lặng là cả đời! – Sưu tầm Xem thêm Những câu nói thâm thúy về tình yêu và cuộc sống Caption về sự im lặng mang tội lỗi Silence has long been confused with neutrality… We are not sure that words can always save lives, but we know that silence can certainly kill. Từ lâu sự im lặng thường bị nhầm lẫn với thái độ trung lập… Chúng tôi không thể chắc chắn rằng ngôn từ luôn có thể cứu được sinh mạng, nhưng chúng tôi biết rằng sự im lặng chắc chắn có thể giết người. – James Orbinski Speech is human, silence is divine, yet also brutish and dead therefore we must learn both arts. Lời nói trần tục, sự im lặng thiêng liêng, nhưng cũng tàn bạo và chết chóc vì thế chúng ta phải học cả hai. – Thomas Carlyle Oppression can only survive through silence. Sự áp bức chỉ tồn tại được nhờ sự im lặng. – Sưu tầm Silence is golden; sometimes its guilt. Im lặng là vàng, nhưng đôi khi nó là tội lỗi. – Sưu tầm Không phải trong tất cả hoàn cảnh sự im lặng đều đáng tuyên dương. Đôi lúc im lặng không thể hiện bạn là người kín miệng mà nó nói lên sự vô tâm của bạn trước một sự việc đau lòng. – Charlene Phan Status buồn về sự im lặng Silence is the uttrinate eloquence of sorrow. Im lặng là sự hùng biện cuối cùng của nỗi buồn. – William Wrinter Silence is more musical than any song. Sự im lặng du dương hơn bất kỳ bài hát nào. – Christina Rossetti Người dễ cười cũng là người dễ khóc. Còn lúc tan nát nhất họ sẽ im lặng. – Sưu tầm Đôi khi im lặng để giải thoát cho chính bản thân mình, quá nhiều những muộn phiền bộn bề trong cuộc sống. Con người ai rồi cũng sẽ mệt… – Sưu tầm Người hiện đại chọn suy sụp theo cách im lặng. Nhìn thì rất bình thường, vẫn nói, vẫn cười, vẫn hòa đồng nhưng thực tế nội tâm chứa đầy tâm sự. Họ không đóng sập cửa, không đập phá đồ đạc, họ cũng không khóc, không phát điên, thế nhưng đến một lúc nào đó, nội tâm ấy sẽ chất chứa đến cực hạn. – Sưu tầm Im lặng để biết bản thân mình muốn gì? – Sưu tầm Người nào quan tâm bạn thật sự sẽ nghe và thấu hiểu được bạn ngay cả khi bạn im lặng. – Sưu tầm Im lặng là cách tốt nhất để biết ta là ai, ta muốn gì và ai quan tâm đến ta. – Sưu tầm Đến một độ tuổi nào đó, ta chẳng thể làm gì khác ngoài sự im lặng! – Sưu tầm Có một số chuyện, nên cất giấu trong lòng. Có một số nỗi đau, nên lặng lẽ mà quên đi. – Sưu tầm Im lặng đôi khi chính là câu trả lời khiến người khác thất vọng! – Sưu tầm Xem thêm Những status buồn đến nao lòng... Status về sự im lặng trong tình yêu It is unbearably painful for the soul to love silently. Yêu trong im lặng đau đớn tới không thể chịu nổi. – Anna Akhmatova Đáng buồn là… Chỉ cần tôi im lặng, Chúng ta liền trở thành người dưng! – Sưu tầm Im lặng chính là lời chia tay đau đớn nhất thế gian! – Sưu tầm Chúng ta đã có khoảng thời gian vui vẻ bên nhau. Nào là đọc sách, nấu ăn, xem phim, dạo phố, nào là la cà quán xá, truyện trò thâu đêm… Chúng ta có những ngày cãi nhau thật to, nhưng rồi cũng làm lành. Và cũng có những ngày cãi nhau trong im lặng… để đến sau cùng thì lạc mất nhau! – Sưu tầm Người không hiểu được sự im lặng của bạn, chắc gì đã hiểu được lời nói của bạn. – Sưu tầm Chắc người chẳng biết đâu sự im lặng của mình ngày đó đã giết chết trái tim đa sầu đa cảm của một cô gái. – Sưu tầm Phụ nữ im lặng tức là đã tổn thương quá nhiều. – Sưu tầm Im lặng giết chết một cuộc tình còn nhanh hơn những cuộc cãi vã. – Sưu tầm Tột đỉnh của đau lòng, không phải là giận hờn trách móc, mà là im lặng! – Sưu tầm Đừng để im lặng vô tình tạo nên khoảng cách. Có những thứ mất đi rồi không lấy lại được đâu! – Sưu tầm Người ta hay thường nói, im lặng là cách để rời xa nhau một cách nhẹ nhàng nhất. Nhưng rời xa trong im lặng cũng là một cách đáng sợ nhất và cũng mang cho ta nhiều dằn vặt nhất. – Sưu tầm Người đừng lặng im đến thế, vì lặng im sẽ giết chết con tim! – Xin đừng lặng im Soobin Hoàng Sơn Hệ quả của sự im lặng có nhiều mặt, tốt có, xấu có, do đó tùy hoàn cảnh chúng ta hãy lựa chọn cách im lặng thấu đáo nhất để ứng xử. Trong tình yêu và cuộc sống đôi khi chúng ta cũng cần những khoảng lặng như vậy để nhìn lại bản thân, cuộc đời, để biết được mình thật sự cần gì, muốn gì. Mong rằng từ những status về sự im lặng này bạn sẽ rút ra được những bài học cho chính mình, để biết khi nào nên im lặng, khi nào cần lên tiếng... Vì đôi khi im lặng là để tránh gây tổn thương cho đối phương nhưng cũng chính nó mang lại nỗi thất vọng nặng nề cho họ! 20+ Status câu nói hay về bầu trời xanh, 10 bài thơ về bầu trời hay
Chứng kiến nhiều trận lũ lụt tang thương nơi xứ Việt, tôi vẫn hay tự nhắc mình phải viết một bài hát nào đó về những điều đã thấy, về những sinh linh đã tận. Ca hát thì chẳng để làm gì. Nhưng tôi mong mình cất lên được tiếng lòng như bài văn tế nhỏ cho những người cùng màu da, tiếng nói trên quê hương mình hôm nay, sao vẫn mang đầy khổ nạn. Có thể tôi chỉ hát khe khẽ thôi, vừa đủ cho những linh hồn oan khiên về quanh được chút ấm lòng. Thế nhưng, nhiều năm trôi qua. Lũ lụt hết lần này đến lần khác. Mạng người lại vẫn chìm sâu. Tôi lại chất chồng trong ký ức của mình về ruộng vườn tan hoang, những tiếng khóc trôi dạt buồn tủi, và biết rằng mình sẽ không viết nổi một bài hát như vậy, mà chỉ còn im lặng. Sự im lặng khó tả nằm hoài trên trang giấy và suy nghĩ, như khoảng vô thanh điên loạn giữa rầm rộ ngôn từ. Thống kê tạm của đài VOV trong ngày 15/10/2017, nói rằng đã có 60 người chết, 37 người mất tích và 31 người bị thương. Bên cạnh đó còn 189 nhà bị sập, nhà bị ngập, nhà phải di dời khẩn cấp, hàng chục ngàn gia súc, gia cầm chết ngập. Tháng trước, bão số 10 cũng làm 125 người chết và mất tích, thiệt hại tài vật cũng vô số. Những con số thì vô hồn. Những nếu chỉ một lần nhìn thấy hình ảnh đứa trẻ co ro trần truồng chìm trong nước, bà cụ với đôi tay giơ lên như muốn níu lại phút giây sau cùng, bất kỳ ai cũng có thể cảm nhận khoảng lặng trong lòng mình. Khoảng lặng nhắc chúng ta cũng là con người, và phải biết xót xa cho đồng loại. Thủ tướng Phúc nói rằng “Rừng là vàng, chặt 1 cây gỗ cũng phải thắp hương lạy cây”. Nghe mà rưng rưng cho phận làm người Việt. Phải thắp bao nhiêu nén hương cho những người vừa chết đêm qua? Bao nhiêu hương thì mới ấm lại thịt da đã xanh tím của đứa bé giữa rong rêu? Bao nhiêu hương thì tiễn được nỗi niềm của cụ già khỏi dòng tức tưởi? Lời thủ tướng Phúc nói, vào ngày 14/10, cũng là những ngày tìm thấy từng xác người lây lất. Không nghe ông nghe nói gì về nạn nhân thiên tai và nhân tai, chỉ nghe ông nói bái lạy và vàng. Ngày 13/10, đáp lại lời hò reo xúc động của cử tri về sức khỏe của mình, ông Trần Đại Quang cũng không nói gì về thảm nạn đang diễn ra suốt nhiều tỉnh miền Bắc và miền Trung, mà chỉ nhấn mạnh về thông tin xấu độc trên mạng. Không biết có liên quan gì, mà đến 15/10, các trang facebook đưa hình ảnh và thông tin đáng lưu ý về thiên tai lũ và nhân tai lụt đột nhiên đồng loạt khóa bài, ẩn các hình ảnh đã đăng, đồng bộ với các bản tin báo nhà nước hết sức chừng mực và tiết kiệm hình ảnh thực tế. Nơi của ông thủ tướng và chủ tịch thật náo nhiệt. Điều đó thật tương phản khi tôi nhìn vào tấm hình người phụ nữ ngồi thắp một nén nhang vào hư vô. Gương mặt của chị ẩn trong đó ngàn bài ca mà tôi không viết nổi thành lời. Nén hương ân cần gửi vào gió, hát vào khốn cùng mà chỉ có những trái tim Việt Nam còn đủ nhân tính mới chia sớt cùng những số phận Việt Nam. Cuộc sống hôm nay như một sân khấu hai mặt. Một mặt trình diễn những dị thường và một mặt giới thiệu từng giờ phút của đời thường. Mà phần dị thường, có cả tiếng các quan chức thời tiết, thủy điện… luôn phủi tay và nói mọi thứ đã đúng quy trình, đẩy phần còn lại là may rủi của nhân dân. Loại quy trình thô bỉ ấy vẫn diễn ra hết năm này qua năm khác không hề có kế hoạch đổi thay nào tốt hơn cho đời sống dân lành. Nhưng phần các quan chức thì luôn biết cách dời xa, dời cao để không cùng chung số phận với nhân dân. Cứ sau những thảm họa, nghe các ngôn từ chải chuốt ngụy biện và lẩn tránh trách nhiệm của họ, không khỏi buồn nôn. Loại ngôn từ trá ngụy mà W. Shakespeare từng mô tả “khi cần thì bọn ác quỷ có thể dùng cả kinh thánh để biện minh cho hành động của chúng”. Thật khó biết còn bao nhiêu người phải chết trong nước lũ từ đây về sau. Và cũng thật nhục nhã cho một quốc gia luôn huênh hoang về bước đại phát triển nhưng hàng năm vẫn phải tế sống dân mình cho nước dữ như thời man rợ. Tôi xếp trang giấy trắng, xếp lại bài hát mà mình ôm ấp. Tôi cũng không nói gì được về những gì mình đã thấy, đã nghe. Không gian đã quá chật chội với những âm thanh chúc tụng và ca ngợi. Tôi chỉ còn đủ sức giữ lại cho mình sự im lặng. Loại im lặng như M. Heidegger từng mô tả rằng “Sự im lặng như sấm sét còn gây nên chấn động cho tâm thức còn hơn cả tiếng sấm sét trong cõi im lặng”. Một ngày nào đó, nếu bạn cũng cùng im lặng với tôi trong ít phút giây, có thể chúng ta sẽ cùng nhận ra đất nước và con người Việt Nam đang huyên náo trên những nỗi đau như thế nào. * tựa một tác phẩm của Phạm Công Thiện. * Bài viết không thể hiện quan điểm của Đài Á Châu Tự Do
đỉnh cao của sự tức giận là im lặng